Đừng nói về lạm phát, trước tiên hãy cảm ơn Mỹ và châu Âu: Thỏa thuận "giải quyết thuế quan lớn" này đã khiến toàn cầu thở phào nhẹ nhõm. Nếu nền kinh tế toàn cầu là một nồi cháo sắp bị nhừ, thì "thỏa thuận thuế quan" lần này giữa Mỹ và châu Âu giống như một nhúm muối rắc vào nồi - không chỉ làm tăng hương vị mà còn dập tắt ngọn lửa. Thỏa thuận này, bề ngoài chỉ là một vài điều chỉnh về thuế nhập khẩu, nhưng thực chất ẩn chứa ba lớp chiến lược phía sau: 1. Sự sắp xếp của các liên minh ngành công nghiệp ngoài Trung-Mỹ; 2. Châu Âu và Mỹ đang cố gắng xây dựng lại "trật tự thương mại dựa trên quy tắc"; 3. Chuẩn bị cho cuộc đua thống trị sản xuất xanh vòng tiếp theo. 🧠Ví dụ như thuế quan thép nhôm, Mỹ và EU hủy bỏ thuế trừng phạt lẫn nhau - đây không phải là lòng từ bi, mà là thực tế: * Chuỗi công nghiệp xe điện của EU bị kẹt ở nguyên liệu. * Hoa Kỳ cần sự hợp tác của ngành sản xuất châu Âu để "giảm phụ thuộc vào Trung Quốc"; * Cả hai bên đều lo sợ lạm phát tăng cao, còn phải bảo vệ sự nhiệt tình bỏ phiếu của tầng lớp trung lưu. Và trong một cuộc chơi sâu hơn, Mỹ thông qua chiến lược "friendshoring" đã buộc EU vào xe chiến tranh an ninh công nghiệp của mình; EU thì nhân cơ hội này để đổi lấy nhiều miễn thuế và thuận lợi xuất khẩu hơn, giữ vững sức mạnh sản xuất của mình. Đây không phải là một tình huống đôi bên cùng có lợi, mà là một cơ hội thở sau khi lạm phát toàn cầu thốt lên "Tạ ơn Chúa". Đừng nghĩ rằng đây chỉ là "tin tức thương mại", nó quyết định số phận của bạn trong nửa năm tới là mua iPhone hay điện thoại Xiaomi!
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
#美欧达成关税协议#
Đừng nói về lạm phát, trước tiên hãy cảm ơn Mỹ và châu Âu: Thỏa thuận "giải quyết thuế quan lớn" này đã khiến toàn cầu thở phào nhẹ nhõm.
Nếu nền kinh tế toàn cầu là một nồi cháo sắp bị nhừ, thì "thỏa thuận thuế quan" lần này giữa Mỹ và châu Âu giống như một nhúm muối rắc vào nồi - không chỉ làm tăng hương vị mà còn dập tắt ngọn lửa.
Thỏa thuận này, bề ngoài chỉ là một vài điều chỉnh về thuế nhập khẩu, nhưng thực chất ẩn chứa ba lớp chiến lược phía sau:
1. Sự sắp xếp của các liên minh ngành công nghiệp ngoài Trung-Mỹ;
2. Châu Âu và Mỹ đang cố gắng xây dựng lại "trật tự thương mại dựa trên quy tắc";
3. Chuẩn bị cho cuộc đua thống trị sản xuất xanh vòng tiếp theo.
🧠Ví dụ như thuế quan thép nhôm, Mỹ và EU hủy bỏ thuế trừng phạt lẫn nhau - đây không phải là lòng từ bi, mà là thực tế:
* Chuỗi công nghiệp xe điện của EU bị kẹt ở nguyên liệu.
* Hoa Kỳ cần sự hợp tác của ngành sản xuất châu Âu để "giảm phụ thuộc vào Trung Quốc";
* Cả hai bên đều lo sợ lạm phát tăng cao, còn phải bảo vệ sự nhiệt tình bỏ phiếu của tầng lớp trung lưu.
Và trong một cuộc chơi sâu hơn, Mỹ thông qua chiến lược "friendshoring" đã buộc EU vào xe chiến tranh an ninh công nghiệp của mình; EU thì nhân cơ hội này để đổi lấy nhiều miễn thuế và thuận lợi xuất khẩu hơn, giữ vững sức mạnh sản xuất của mình.
Đây không phải là một tình huống đôi bên cùng có lợi, mà là một cơ hội thở sau khi lạm phát toàn cầu thốt lên "Tạ ơn Chúa".
Đừng nghĩ rằng đây chỉ là "tin tức thương mại", nó quyết định số phận của bạn trong nửa năm tới là mua iPhone hay điện thoại Xiaomi!