Con đường phá vỡ: Sự chuyển hướng cốt lõi trong cuộc đấu tranh thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ
Cốt lõi của cuộc đấu tranh thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ thực chất được chia thành hai khía cạnh lớn: xung đột thuế quan và chiến lược kiềm chế. So với những cuộc đối đầu ở cấp độ thuế quan - thực ra sức ảnh hưởng của nó có hạn - điều thực sự quyết định cục diện tương lai chính là cuộc chiến chiến lược kiềm chế quan trọng hơn.
Hiện tại cuộc chơi đã bước vào thời điểm then chốt, "điểm yếu" của sự phụ thuộc lẫn nhau giữa nền kinh tế Trung-Mỹ đang bị phơi bày trước tầm nhìn của nhau, tạo ra một trạng thái cân bằng "tự tổn thương" rất tinh vi. Trung Quốc vẫn còn phụ thuộc vào nước ngoài trong các lĩnh vực sản xuất tiên tiến như máy khắc tia cực tím, động cơ hàng không, và van bơm quan trọng trong nhà máy điện hạt nhân; trong khi đó, điểm yếu của Mỹ tập trung vào nguồn cung các vật liệu chiến lược như nguyên liệu dược phẩm, đất hiếm và vật liệu cực âm của pin lithium. Trước đây, cả hai bên đều giữ sự kiềm chế với nhau vì lo ngại phản ứng của đối phương và không muốn rơi vào tình trạng "cả hai cùng thua". Tuy nhiên, phía Mỹ đã phá vỡ sự cân bằng mong manh này, liên tục gia tăng sự kiềm chế chiến lược bằng chiến thuật "cắt xúc xích", với ý đồ ngăn cản quá trình đuổi kịp ngành công nghiệp công nghệ cao của Trung Quốc từ gốc. Trong bối cảnh này, lựa chọn chiến lược của Trung Quốc đã rõ ràng: thay vì phản ứng một cách thụ động, tốt hơn là phải phá bỏ và xây dựng lại. Nhận thức rõ ràng rằng Mỹ sẽ không nới lỏng sự kiềm chế, Trung Quốc đã quyết tâm bước lên con đường đổi mới sáng tạo độc lập trong lĩnh vực công nghệ cao.
Quyết định này rõ ràng đã vượt quá mong đợi của phía Mỹ, khiến họ rơi vào tình trạng lo âu chiến lược. Cần biết rằng, việc "tách rời" trong lĩnh vực công nghệ cao đối với Trung Quốc vừa là áp lực vừa là động lực - mỗi lần Mỹ áp đặt lệnh cấm công nghệ lại trở thành chất xúc tác cho sự đột phá tự chủ của Trung Quốc; nhưng đối với Mỹ, việc kiểm soát của Trung Quốc trong lĩnh vực khoáng sản đất hiếm và vật liệu âm cực lại là "đòn chí mạng" mà ngành công nghệ cao và hệ thống quân sự của họ khó lòng chịu đựng. Như nhận xét của các phương tiện truyền thông nước ngoài, chính sách kiểm soát khoáng sản đất hiếm của Trung Quốc đã có tiềm năng tạo ra cú sốc đột phá cho các ngành công nghiệp liên quan của Mỹ. Còn về tình hình sau đó sẽ ra sao, hãy cùng chờ xem.
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Con đường phá vỡ: Sự chuyển hướng cốt lõi trong cuộc đấu tranh thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ
Cốt lõi của cuộc đấu tranh thương mại giữa Trung Quốc và Mỹ thực chất được chia thành hai khía cạnh lớn: xung đột thuế quan và chiến lược kiềm chế. So với những cuộc đối đầu ở cấp độ thuế quan - thực ra sức ảnh hưởng của nó có hạn - điều thực sự quyết định cục diện tương lai chính là cuộc chiến chiến lược kiềm chế quan trọng hơn.
Hiện tại cuộc chơi đã bước vào thời điểm then chốt, "điểm yếu" của sự phụ thuộc lẫn nhau giữa nền kinh tế Trung-Mỹ đang bị phơi bày trước tầm nhìn của nhau, tạo ra một trạng thái cân bằng "tự tổn thương" rất tinh vi. Trung Quốc vẫn còn phụ thuộc vào nước ngoài trong các lĩnh vực sản xuất tiên tiến như máy khắc tia cực tím, động cơ hàng không, và van bơm quan trọng trong nhà máy điện hạt nhân; trong khi đó, điểm yếu của Mỹ tập trung vào nguồn cung các vật liệu chiến lược như nguyên liệu dược phẩm, đất hiếm và vật liệu cực âm của pin lithium. Trước đây, cả hai bên đều giữ sự kiềm chế với nhau vì lo ngại phản ứng của đối phương và không muốn rơi vào tình trạng "cả hai cùng thua". Tuy nhiên, phía Mỹ đã phá vỡ sự cân bằng mong manh này, liên tục gia tăng sự kiềm chế chiến lược bằng chiến thuật "cắt xúc xích", với ý đồ ngăn cản quá trình đuổi kịp ngành công nghiệp công nghệ cao của Trung Quốc từ gốc. Trong bối cảnh này, lựa chọn chiến lược của Trung Quốc đã rõ ràng: thay vì phản ứng một cách thụ động, tốt hơn là phải phá bỏ và xây dựng lại. Nhận thức rõ ràng rằng Mỹ sẽ không nới lỏng sự kiềm chế, Trung Quốc đã quyết tâm bước lên con đường đổi mới sáng tạo độc lập trong lĩnh vực công nghệ cao.
Quyết định này rõ ràng đã vượt quá mong đợi của phía Mỹ, khiến họ rơi vào tình trạng lo âu chiến lược. Cần biết rằng, việc "tách rời" trong lĩnh vực công nghệ cao đối với Trung Quốc vừa là áp lực vừa là động lực - mỗi lần Mỹ áp đặt lệnh cấm công nghệ lại trở thành chất xúc tác cho sự đột phá tự chủ của Trung Quốc; nhưng đối với Mỹ, việc kiểm soát của Trung Quốc trong lĩnh vực khoáng sản đất hiếm và vật liệu âm cực lại là "đòn chí mạng" mà ngành công nghệ cao và hệ thống quân sự của họ khó lòng chịu đựng. Như nhận xét của các phương tiện truyền thông nước ngoài, chính sách kiểm soát khoáng sản đất hiếm của Trung Quốc đã có tiềm năng tạo ra cú sốc đột phá cho các ngành công nghiệp liên quan của Mỹ. Còn về tình hình sau đó sẽ ra sao, hãy cùng chờ xem.